Press "Enter" to skip to content

Tag: bước đi

NGUYÊN TẮC “CÁI CỘT ĐIỆN”

Lúc nhỏ tôi thường đi bộ đến trường. Quãng đường bây giờ nhìn lại thì cũng không dài lắm, nhưng với một đứa bé như tôi ngày ấy, thì đó là cả một đoạn đường dài. Do đó, tôi cảm thấy việc đi bộ đến trường là một việc rất cực nhọc. Và mỗi buổi sáng, tôi vẫn thường khóc lóc đòi ba tôi chở đi học bằng chiếc xe Honda cũ: “Đường xa lắm, con ứ đi bộ đâu, mỏi chân lắm…” (Ngày ấy tôi nhõng nhẽo thật). Cả một thời gian sau khi đi học tôi chưa bao giờ tôi tự đi bộ đến trường lần nào. Mà ngày ấy, tôi thấy đoạn đường dài thật!

Ông nội tôi rất không thích tôi như vậy, ông thường khuyên tôi phải đi bộ tới trường cho có bạn có bè và rèn luyện sức khỏe. Tôi sợ ông, nên chỉ dạ khan cho qua chuyện, rồi đâu lại vào đấy. Rồi một hôm, ông dậy sớm và nói sẽ dẫn tôi đi học. Tôi rất bất ngờ và không thích ra mặt, nhưng tôi sợ ông lắm nên chẳng dám cải lời, đành phải đi với ông.